Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Matthêu 6, 1-6. 16-18.
Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ rằng: “Các con hãy cẩn thận, đừng phô trương công đức trước mặt người ta để thiên hạ trông thấy, bằng không, các con mất công phúc nơi Cha các con là Ðấng ở trên trời. Vậy khi các con bố thí, thì đừng thổi loa báo trước, như bọn giả hình làm ở nơi hội đường và phố xá, để cho người ta ca tụng họ. Quả thật, Ta bảo các con, họ đã được thưởng công rồi. Còn con có bố thí, thì làm sao đừng để tay trái biết việc tay phải làm, để việc con bố thí được giữ kín, và Cha con, Ðấng thấu suốt mọi bí ẩn, sẽ trả công cho con.
“Rồi khi các con cầu nguyện, thì cũng chớ làm như những kẻ giả hình: họ ưa đứng cầu nguyện giữa hội đường và các ngả đàng, để thiên hạ trông thấy. Quả thật, Ta bảo các con: họ đã được thưởng công rồi. Còn con khi cầu nguyện, thì hãy vào phòng đóng cửa lại mà cầu xin với Cha con, Ðấng ngự nơi bí ẩn, và Cha con, Ðấng thấu suốt mọi bí ẩn, sẽ trả công cho con.
“Khi các con ăn chay, thì đừng làm như bọn giả hình thiểu não: họ làm cho mặt mũi ủ dột, để có vẻ ăn chay trước mặt người ta. Quả thật, Ta bảo các con, họ đã được thưởng công rồi. Còn con khi ăn chay, hãy xức dầu thơm trên đầu và rửa mặt, để thiên hạ không biết con ăn chay, nhưng chỉ tỏ ra cho Cha con Ðấng ngự nơi bí ẩn, và Cha con thấu suốt mọi bí ẩn, sẽ trả công cho con”.
“Ai vui vẻ dâng hiến, thì được Thiên Chúa yêu thương!”.
“Hãy dâng hiến những gì bạn có, và bạn sẽ khám phá mình có nhiều hơn tưởng tượng!” – Oprah Winfrey.
Kính thưa Anh Chị em,
Lời Chúa hôm nay nói đến việc ‘vui dâng hiến’: dâng cho Chúa, dâng cho người; và bạn sẽ khám phá mình có nhiều hơn tưởng tượng. Thư Côrintô nói, “Ai vui vẻ dâng hiến, thì được Thiên Chúa yêu thương!”.
‘Vui dâng hiến’ hoàn toàn khác ‘dâng miễn cưỡng!’. Vậy điều gì khiến một người có thể vui lòng dâng hiến? Đó là tâm tình biết ơn! Trước hết, mỗi người biết ơn Đấng đã làm nên ‘những gì tôi có, những gì tôi là’. Trong niềm ‘biết ơn kép’ đó, chúng ta sống trong niềm kính sợ, tri ân và cảm tạ. Thánh Vịnh đáp ca xác tín, “Hạnh phúc thay, người kính sợ Chúa!”.
Bên cạnh đó, kẻ ‘vui dâng hiến’ còn có một cảm giác biết ơn sâu sắc và tế nhị hơn. Đó là biết ơn ‘những người chúng ta giúp đỡ!’. Thật sao? Đúng vậy, sự hiện diện của họ là một phúc lành cho chúng ta. Đó là những con người mà tình yêu của họ đã chạm đến cuộc đời chúng ta; những người chúng ta quen biết, hoặc không quen biết; còn sống hay đã qua đời. Tắt một lời, ‘người nghèo là ân nhân của tôi’. Phaolô thật thâm trầm, “Cho thì có phúc hơn là nhận!”. “Cho đi cái bạn yêu thương, và nó sẽ trở lại với bạn gấp bội!” – Rumi. Vì thế, những người sống cho người khác ý thức họ chỉ là dụng cụ trong tay Chúa – hay khá hơn – những tôi bộc, quản lý của Ngài.
Tin Mừng nói đến việc ‘vui dâng hiến’ khi cầu nguyện, ăn chay và chia sẻ. Ba lần, Chúa Giêsu nói, “Cha của anh, Đấng thấu suốt những gì kín đáo, sẽ trả lại cho anh”. Chúa thường thấy những gì con người không thấy. Chúa Giêsu từng thấy sự hào hiệp của một bà goá; Ngài nghe hai đồng xu rơi leng keng vào hòm tiền; Ngài đọc được sự rộng lượng phi thường của cô khi cô dám ‘vui dâng hiến’ tất cả những gì mình có để nuôi thân. Ngài cũng ‘tự mời mình’ đến nhà Zakêu vì nhận ra rằng, ở con người này, có nhiều điều tốt lành hơn cả ‘tiếng tăm’ của ông; Zakêu sẽ đứng lên tuyên bố những gì ông sẽ ‘vui dâng hiến’. Và Ngài sẽ nói với ông và các thực khách rằng, Thiên Chúa sẽ ‘vui dâng hiến’ nhiều hơn – ơn cứu độ – “Hôm nay, nhà này được ơn cứu độ!”.
Anh Chị em,
“Ai vui vẻ dâng hiến, thì được Thiên Chúa yêu thương!”. Ai ‘vui dâng hiến’ bằng Thiên Chúa! Ngài âm thầm cho hạt nảy mầm để muôn cánh rừng bát ngát xanh tươi; cho chim chóc bay lượn; cho con người sự sống. Và nhất là Ngài ‘vui dâng hiến’ cho thế gian Con Một yêu dấu. Mỗi ngày, trên các bàn thờ, Thiên Chúa tiếp tục vui dâng để nuôi sống và mời gọi chúng ta tiếp tục tặng trao như Ngài. Vào ngày giã biệt cuộc đời, bạn và tôi sẽ nghiệm ra rằng, “Tất cả những gì mang theo là những gì chúng ta đã dâng hiến”, mọi thứ khác chỉ là phù phiếm! Vì thế, những hành vi âm thầm trong sạch của chúng ta, những gì không bao giờ được thế giới công nhận, hoặc được nhìn nhận và đánh giá cao… một ngày kia, sẽ được đền đáp hậu hĩ trên thiên đàng.
Chúng ta có thể cầu nguyện,
“Lạy Chúa, cho con hiểu rằng, biết cho đi, con sẽ không còn thấy mình thiếu thốn điều gì; cho đi không phải là mất mát, mà là thể hiện sức mạnh của bản thân!” Amen.
Lm. Minh Anh, TGP. Huế